Thứ Hai, 25 tháng 7, 2022

Nhân duyên

Đợt này có nhiều thời gian bên bố mẹ, nên hay được nghe các cụ kể về quá khứ, thời các cụ còn là thanh niên, thời đi học, các mối quan hệ bạn bè, và cả chuyện tình yêu tình báo nữa.

Chuyện tình yêu là mình thích nghe nhất, 😆. Nhưng nghe xong thì mình chợt nhận ra, mình có mặt trên cõi đời này quả là sự hợp lại của rất nhiều nhân duyên. Và chỉ 1 chi tiết sai khác một chút trong quá khứ thôi, thì có thể đã không có cái gọi là Mình trên đời.

Mẹ kể thời sinh viên có 1 anh bạn học cùng lớp, nhà ở Hà Nội, có cảm tình với mẹ, thậm chí còn đưa mẹ về nhà gặp bố mẹ của bác ấy. Nhưng rất may cho mình là mẹ có một quan điểm vững chắc trong đầu: không muốn ở xa nhà. Đi học thì có thể chấp nhận đi học xa, nhưng học xong thì sẽ quyết tâm đi làm ở quê. Nếu mẹ là người không có quan điểm rõ ràng về việc này, có lẽ mẹ thành người Hà Nội rồi, còn Mình thì không có mặt trên đời 🤣. 

Thực ra thì mọi thứ tồn tại trên đời đều là sự kết hợp của rất nhiều nhân duyên. Cái ghế bằng gỗ xoan mình đang ngồi đây, sẽ không tồn tại nếu không có 1 cây xoan nào đấy đã ra đời. Có cây xoan đó cũng chưa đủ, nếu không có anh thợ mộc. Còn sự ra đời của cái đinh, hộp sơn nữa chứ...Nhiều lắm, không thể kể hết. Mà thực tế là ta sẽ chẳng thể tìm được cái gốc rễ cuối cùng tạo ra từng đó thứ. Để rồi nhân duyên hợp lại mới thành cái ghế mà ta đang ngồi. 

Nhưng giả sử mai ta trúng Vietlot 🤣, muốn thay toàn bộ bàn ghế gỗ trong nhà bằng gỗ xịn hơn. Chiếc ghế xoan cũ ọp ẹp rồi nên cũng chẳng cho ai, đành cho vào bếp để làm củi. Chẳng mấy chốc thì cái ghế gỗ xoan chỉ còn là tro thôi. Đủ nhân duyên thì cái ghế xuất hiện. Hết nhân duyên thì cái ghế cũng đâu còn.

Sự thật của nhân duyên nó đơn giản như thế. Nhưng hầu hết chúng ta đều không chấp nhận. Vì thế mà khổ đau. Chúng ta khổ vì phải chia lìa người ta thương, hay mất đi công việc, sự nghiệp mà ta bao năm gây dựng. Chúng ta khổ vì những điều mà ta gọi là bất công trong xã hội hay khổ vì tự thấy số phận mình hẩm hiu. Chúng ta khổ vì thấy những ước mơ của mình luôn dang dở, sao đã làm hết sức mà chẳng thấy có thành quả gì.

Nếu hiểu về nhân duyên một cách sâu sắc, chúng ta có thể ngồi xuống bình an để nhìn ngắm những nhân duyên đến và đi như những ánh sao chợt lóe, chợt tắt trên bầu trời. Và đó chính là vẻ đẹp tuyệt diệu của tự nhiên, của đời sống này.





0 comments:

Đăng nhận xét