Trong phim Cast away, mình nhớ nhất phân đoạn nhân vật chính khóc như mưa khi phải lựa chọn giữa sự sống của bản thân và người bạn của anh ta, là...một quả bóng.
Dành cho những người chưa xem phim, mình tóm tắt phim một chút. Nhân vật chính do Tom Hank đóng, là một quản lý của công ty chuyển phát nhanh FedEx. Trong một chuyến bay chở hàng của FedEx, máy bay gặp tai nạn và rơi xuống biển. Anh ấy may mắn sống sót khi bị sóng biển đánh dạt vào một hòn đảo giữa đại dương. Suốt 4 năm sinh tồn trên đảo hoang, anh ấy có một mối quan hệ kỳ lạ với...một quả bóng (trong kiện hàng của FedEx rơi xuống đại dương). Trong hoàn cảnh tuyệt vọng và cô đơn, quả bóng được anh ấy vẽ cho một khuôn mặt, đặt cho một cái tên. Và kể từ đó, quả bóng trở thành người bạn tri kỷ, giúp anh vượt qua nhiều giây phút sinh tử, để tồn tại suốt 4 năm trên hoang đảo, vượt gần 1000km trên đại dương, rồi được cứu sống một cách thần kỳ.
Mối quan hệ này thật kỳ lạ, nhưng hóa ra không hiếm trong cuộc sống của chúng ta.
Ngày hôm nay mình ngồi nói chuyện với một người anh mà mình chơi cùng đã lâu. Thời gian gần đây, anh ấy cảm thấy cuộc sống khá bế tắc. Cho dù Covid làm công việc kinh doanh của anh ấy không như ý muốn, nhưng cũng không ảnh hưởng quá nhiều đến vấn đề tài chính cá nhân. Anh ấy hoàn toàn có thể nghỉ ngơi mà không lo về tài chính, sau 10 năm lăn lộn kinh doanh. Vậy điều gì làm cho anh ấy cảm thấy bế tắc như vậy? Nguyên nhân sâu xa chính là mối quan hệ của anh ấy với công việc.
10 năm trước, trải qua biến cố lớn về mối quan hệ gia đình, công việc kinh doanh đã giúp anh ấy quên đi những nỗi buồn trong cuộc sống. 10 năm, công việc là người bạn thân của anh ấy. Trong mọi cuộc nói chuyện với anh ấy qua bao nhiêu năm, mình chỉ thấy anh ấy nói về công việc kinh doanh với một nguồn năng lượng lớn lao. Công việc làm cho anh ấy vui, đôi khi là nỗi buồn, nhưng nguồn cảm hứng từ nó giúp anh ấy luôn là một người có năng lượng tràn trề.
Cho đến khi Covid ập đến làm cho các kế hoạch kinh doanh của anh ấy không còn khả dụng, tương lai của công việc kinh doanh cũng trở nên mù mịt. Khoảng lặng trong công việc kinh doanh khiến anh ấy cô đơn, như mất đi một người bạn...
Trong cuộc sống, những gì gắn bó với chúng ta đủ lâu, chúng ta sẽ phát sinh thói quen và tình cảm với nó, kể cả đó là một thứ vô tri vô giác, như công việc, hay quả bóng như bộ phim mình vừa kể ở trên. Khi nó mất đi, sẽ để lại cho chúng ta một khoảng trống mà chúng ta phải mất một khoảng thời gian để lấp đầy, tùy thuộc vào sự hiểu biết của chúng ta về những quy luật tự nhiên của cuộc sống. Khi chúng ta hiểu và chấp nhận, cuộc sống vẫn sẽ tiếp tục và mở ra những cánh cửa mới. Khi chúng ta không thể chấp nhận, đời sống sẽ là bể khổ. Tất cả tùy vào lựa chọn của chúng ta.
0 comments:
Đăng nhận xét