Bạn có đang ở cùng bố mẹ không? Nếu bạn ngang tuổi mình thì bố mẹ cũng đã già rồi. Bạn có thấy thoải mái khi sống cùng với bố mẹ? Nhiều người thường ngại khi ở với bố mẹ già, vì khi tuổi cao, họ thường khó tính hơn. Bố mẹ cũng yếu hơn, nhiều khi phải cần sự hỗ trợ từ phía ta. Nhưng nhìn ở góc độ khác, ở cùng bố mẹ già cho chúng ta nhiều bài học về cuộc đời.
Hàng ngày nhìn thấy lưng mẹ còng hơn, tóc mẹ gần như đã bạc trắng; nhớ lại thời mình còn bé, tóc mẹ dài và đen...Đôi khi ngồi nói chuyện, mẹ đã không thể nhớ được rõ ràng từng câu chuyện hay con người của ngày xưa, dù đã cố gắng. Dường như tuổi già đã dần lấy đi thứ mà chúng ta nghĩ sẽ mãi mãi thuộc về mình.
Bố trong mắt mình thời trẻ là một người ham việc, cái gì bố cũng làm được, từ những việc chân tay đòi hỏi sức khỏe, lẫn công việc tỉ mỉ cần sự khéo léo của đôi tay. Giờ mình nhìn ông rót chén nước cũng đã run tay. Dù ông vẫn duy trì thói quen lao động chân tay để rèn luyện sức khỏe. Nhưng ông cũng phải thừa nhận rằng ông đã yếu về thân thể và trí óc cũng nhớ nhớ quên quên, chập chờn như ánh nến trước gió.
Bạn có thấy, chúng ta thường sống như thể chúng ta không bao giờ già và chết vậy. Nhưng nếu để ý một chút, bạn sẽ thấy quy luật Sinh - Lão - Bệnh - Tử xuất hiện khắp mọi ngõ ngách của cuộc sống này. Trên mái đầu của bố mẹ (và cả của ta nữa), trong dáng đi và những cơn đau trên thân thể vì tuổi tác, trong những lần ra vào bệnh viện... Không chỉ còn là câu nói trên đầu môi, sự thật này hiển hiện trong đời sống hàng ngày, như một tiếng chuông cứ ngân nga, nhắc nhở chúng ta về một thứ đang tàn phai.
0 comments:
Đăng nhận xét